QUANG567.UIWAP.COM
Chỉ đủ tiền ngủ trên mây
Một du khách vào khách sạn hỏi giá tiền thuê phòng. Ông quản lý mở sổ nói:
- Giá thuê phòng phụ thuộc vào từng tầng: Phòng tầng I giá 4.000 USD, tầng II 3.900 USD, tầng III 3.800 USD...
- Xin ông nói luôn giá phòng ở tầng cao nhất.
- Thưa ông, khách sạn này chỉ có 5 tầng thôi ạ!
Ông khách liền ngả mũ chào tạm biệt và nói:
- Ồ! Rất tiếc, tôi chỉ quen ngủ ở tầng thứ 40 thôi!
Người yêu lý tưởng
Anni: "Người chồng tương lai của tôi phải vừa đẹp vừa giỏi dắn. Tức là bặt thiệp niềm nở, biết nhiều, đàn giỏi hát hay múa dẻo, và tối nào cũng phải ở nhà với tôi".
Saly: "Theo tôi nghĩ, chị cần một cái tivi màu đây!"
Lời than vãn
Người ta mang lại cho bà Liz bốn đứa trẻ mà bà vừa sinh tư. Thật đáng tiếc, người đàn bà tội nghiệp ấy chỉ còn biết than vãn:
- Mẹ mình đã có lý! Lẽ ra mình không nên lấy một người có tật nói lắp!
Cảm ơn vợ
Sử sách ghi lại rằng vợ của nhà triết học Hi Lạp cổ đại Sôcrát là một bà vợ rất ngoa ngoắt, suốt ngày quát mắng và chửi bới ông. Mọi người hỏi:
- Sống gần một bà vợ như thế, ông lấy đâu thời gian và tâm trí để suy nghĩ nữa?
Sôcrát thản nhiên trả lời:
- Tôi phải cảm ơn vợ tôi nhiều chứ. Chính nhờ những điều chửi bới của bà ấy mà tôi phân tích, so sánh, rồi sau đó nâng lên thành triết lý cả đấy!
Người chồng lý tưởng
Năm nọ, ở thành phố Liverpool bên Anh có một trận dịch tả. Có một người thủy thủ trẻ về thành phố sau một chuyến đi biển dài ngày. Anh gặp bao nhiêu người chết trong thành phố. Về đến nhà thì được tin con gái và con trai đều chết, còn vợ đang hấp hối. Anh rất yêu vợ và ôm vợ vào lòng:
- Em yêu, em sắp từ giả cõi đời rồi, anh yêu em lần cuối được không?
Người vợ gật đầu. Và không sợ lây bệnh, người chồng đã làm tình với vợ. Sau mười ngày chị vợ khỏi bệnh, đỏ da thắm thịt, xinh đẹp lạ thường. Vợ âu yếm chồng rồi nói:
- Anh yêu, anh đã cứu sống em.
Người chồng vẫn chưa hài lòng:
- Ăn thua gì,, anh vẫn còn tiếc ...
- Tiếc gì kia anh?
- Nếu anh về sớm hơn, anh còn cứu được tất cả đàn bà con gái trong thành phố này!
Đã có thầy giữ nhà hộ
Có một thầy đồ rất nhát, ngồi dạy học ở nhà kia. Một đêm thầy muốn đi đồng, nhưng phần sợ ma, phần sợ chó, thầy không dám mở cửa đi ra ngoài. Đến lúc mót quá, không tài nào nhịn được nửa, thầy liền đánh liều đào một cái hố ở kẽ vách rồi tương vào đấy.
Sáng hôm sau , biết không giấu được, thầy bèn gọi chủ nhà lại, chỉ vào hố, nói :
- Đêm hôm qua, trộm nó đào ngạch nhà ta. Tôi biết tôi đợi lúc nó thò đầu dịnh chui vào, tôi ỉa lên đầu nó một bãi. Nó sợ quá bỏ chạy mất.
Chủ nhà biết tính thầy nhát, đoán ngay rằng thầy nói láo, đã ỉa bậy ra nhà mà còn chực bịp mình, ông ta mới gọi cả nhà lại đông đủ bảo rằng :
- Nhà ta nuôi một đàn chó, rặt là đồ ăn hại. Đêm qua, trộm nó vào đào ngạch, thế mà cả bầy chó không con nào biết. May có thầy, không thì khốn ! Thôi đem mà giết thịt cả đi. Từ giờ đã có thầy giữ nhà hộ.
Khó giải thích
Một mục sư đang truyền đạo cho lũ trẻ, chúng không tài nào hiểu được từ "Thượng Đế". Mục sư bèn cầm máy điện thoại lên rồi giảng giải: "Quan hệ với Thượng Đế như khi mình gọi điện thoại. Thượng Đế ở đầu dây bên kia, ta không nhìn thấy Ngài nhưng Ngài vẫn đang lắng nghe ta".
Một đứa bé hỏi: "Thế số điện thoại của Thượng Đế là bao nhiêu?"
Sếp với thư ký
Ông giám đốc nọ quát cô thư ký của mình:
- Bụi trên mặt bàn của tôi đâu rồi?
- Thưa, em mới lau sạch bàn của sếp đấy ạ.
- Lúc không cần thì lại lau! Tôi mới viết trên đó hai số điện thoại rất quan trọng...
***
Khách mua nói với chủ chiếc xe Cadillac:
- Tôi thật sự ngạc nhiên khi thấy bà định giá chiếc xe có 50 USD, trong khi có thể bán nó đắt hơn nhiều...
- Tôi biết! Trước kia, chồng tôi đã phải trả 35.000 USD để mua nó.
- Tại sao bà lại bán nó theo kiểu cho không như vậy?
- Vì chồng tôi để lại di chúc là cho cô thư ký số tiền bán chiếc xe này.
***
Giám đốc hỏi thư ký:
- Bút của tôi đâu rồi?
- Trên tai ngài đấy thôi!
- Không thấy tôi đang bận à? Cô có thể nói chính xác là nó ở bên tai nào được không?
Đứng đắn
Một phụ nữ chồng vừa chết chẳng bao lâu đã tái hôn đang cãi cọ với người chồng mới. Ông chồng bèn săm soi vợ : "Cô chẳng phải là người đứng đắn ... Nếu không thì cô đâu có lấy tôi ngay sau khi anh ta vừa mất."
Vợ gật gù: "Được, lần sau tôi sẽ đợi lâu hơn!"
Lâu không gặp mặt
Khi linh mục đứng trên tòa giảng: Tiền bạc và châu báu là kẻ thù lớn nhất của người đời thế gian, thì một gã lẳng lặng thang tỏ ra ngậm ngùi: "Tiếc rằng lâu quá mình không được giáp mặt với kẻ thù."
Quyết liều phanh bụng
Lúc năm hết tết đến, thật khổ sở muôn phần vì công nợ. Nào nợ gạo, nợ muối, nợ nhà, nợ gì đến tết cũng phải trả cho xong mới yên thân, vì chủ nợ cứ đến đòi nheo nheo như ngoáy vào tai.
Một hôm, bác Quyền ta nét mặt thảm sầu đến nhà hàng gạo mà nói rằng:
- Thưa ông, tôi hẹn hôm nay xin đến trả số tiền gạo cho ông, nhưng khốn thay, một cắc cũng không có, tôi lấy làm xấu hổ quá! Mà cũng không biết đến đời kiếp nào tôi mới trả được ông món nợ đó, chi bằng có một cách tôi đến trước mặt ông mà phanh bụng moi gan, mổ ruột tôi ra cho ông thấy được tấm lòng thành của kẻ khốn khổ này.
Anh hàng gạo sợ bác Quyền gieo án mạng cho nhà mình, vội đỡ lời:
- Ông Quyền ơi, ông cho tôi xin, ông chớ có ngại điều đó, tôi để ông khất đến ngoài giêng!
- Vô ích! Ông cho tôi khất đến ngoài giêng, tôi cũng vẫn không thể trả được ông! Như thế thật là mất danh dự quá. Tôi chỉ còn cách là quyết phanh bụng ra cho ông thấy vậy!
Nói xong, bác Quyền cầm con dao mở phăng cúc áo. Anh hàng gạo thấy thế, cảm động nói rằng:
- Ta thường nói: "Cái tấm lòng thành thật thật đáng quý!". Nay tôi không muốn để cho ông phải đau đớn như thế, tôi xóa nợ cho ông vậy!
Lập tức anh hàng gạo xé ngay cuốn sổ nợ của bác Quyền đi.
Quyền ta thấy công việc xong xuôi liền tỏ ý cám ơn:
- Này ông hàng gạo ơi, tôi rất lấy làm cảm động tấm lòng nghĩa hiệp của ông! Thật là ông đã cải tử hoàn sinh có tôi, tôi xin đội ơn ông vạn bội!
- Thôi, thôi, có chi mà ân với huệ. Ông vào đây xơi với tôi chén nước đã nào!
- Thôi xin cám ơn ông, để khi khác. Hôm nay, tôi bận lắm!
- Thế nào, còn việc gì nữa? Lúc nãy ông đã chực tự tử kia mà!
- Tôi xin thực tình rằng tôi còn phải "đi phanh bụng" ở những bảy tám nhà nữa ạ!
Thật thà
Tại tiệm bán thuốc chuột, Tèo nói với chủ tiệm:
- Ông ơi, ba con muốn mua thuốc chuột!
- Ba con muốn mua bao nhiêu, có nhiều không?
- Dạ, ba con muốn mua cỡ 3 kg!
- Được rồi! Con về hỏi xem chú có phải đem hàng giao tận nhà không nhé!
Một lát sau, Tèo quay tở lại:
- Ba con nói sao?
- Dạ, ba con nói: "Thằng cha này ngu quá! Dĩ nhiên là nó phải mang thuốc đến đây, chứ làm sao tao mang chuột đến cho nó được"!
trang chu